(Dân trí) - Từ một giáo viên dạy môn Vật lý, vì cuộc sống mưu sinh, ông lặn lội lên vùng đất “ngàn hoa” Đà Lạt lập nghiệp. Từ đây, cái tên “nấm bào ngư” bắt đầu gắn bó cùng với ông suốt 30 năm trời.
Ông Nghĩa bên những chai giống nấm bào ngư. |
Tiếp chuyện chúng
tôi, ông Phan Thừa Nghĩa (59 tuổi) kể lại mối duyên của mình với nấm bào
ngư. Ông cho biết, sau khi tốt nghiệp ngành Sư phạm Vật lý ở TPHCM, ông
đi dạy học một thời gian. Nghề giáo không đủ nuôi gia đình, ông quyết
định lên Đà Lạt (Lâm Đồng) tìm hướng mưu sinh khác. Tại đây, ông xin vào
làm thuê cho một cơ sở trồng, sản xuất nấm bào ngư của Pháp. Đó là
khoảng năm 1979.
Làm ở đây chừng 3 năm,
thấy nghề trồng và sản xuất loại nấm này hấp dẫn, cho lợi nhuận cao nên
ông Nghĩa lại quyết định bỏ Đà Lạt về Long Khánh (Đồng Nai), tích lũy
kinh nghiệm trồng nấm bào ngư.
Một khách hàng của ông Nghĩa ở An Giang đến xem trại nấm để chuẩn bị đặt mua hàng. |
Ở Đồng Nai cũng
khoảng 3 năm, ông tiếp tục chuyển về Hóc Môn (TPHCM) và định cư ở đây 7
năm. Thời gian này ông đã khá nổi tiếng về trồng và bán nấm bào ngư.
Chưa chịu dừng cuộc
hành trình, sau nhiều đêm suy nghĩ, ông lại quyết định “dời đô” về Cần
Thơ lập nghiệp. Năm 1999, ông Nghĩa về Cần Thơ mở cơ sở làm meo nấm rơm
và kết hợp làm để phát triên thêm nấm bào ngư. Thời điểm này Cần Thơ nói
riêng và ĐBSCL nói chung còn chưa thịnh hành loại nấm này.
Bằng những kinh nghiệm
tích lũy nhiều năm cùng những sáng tạo trong việc tạo nấm, sau 10 năm
gầy dựng ở Cần Thơ, hiện ông Nghĩa đã có tất cả 8 trại ủ ấm, mỗi trại có
thể chứa khoảng 8.000 bao meo nấm; tổng cộng mỗi đợt ông Nghĩa có
64.000 bao nấm, một năm thu hoạch 2 đợt, cho thu nhập khoảng gần 800
triệu đồng.
Hiện Công ty TNHH Mai
Mỹ (trụ sở ở quận Ô Môn, TP Cần Thơ) của ông là nơi cung cấp meo nấm cho
khá nhiều đại lý ở các tỉnh An Giang, Đồng Tháp.
Với 30 năm chuyên trồng
và bán nấm bào ngư, giờ mong mỏi của ông Nghĩa là được giúp những người
nghèo làm giàu, đi lên bằng cây nấm. Hiện cơ sở của ông có khoảng 100
người làm công, lương mỗi tháng chừng 3 triệu đồng/người. Tuy nhiên, ông
Nghĩa còn giúp người làm của mình bằng cách cho mượn vốn để mua và bán
meo nấm, mỗi tháng cũng thu được thêm 2-3 triệu đồng. Ông Nghĩa nói,
“cho mượn thế thôi chứ nếu họ lỗ lã thì ông cũng không đòi nợ làm gì.
Mình giúp được người nào hay người ấy”.